TÂM SỰ CỦA NGƯỜI BÁN THAN NUÔI CON ĂN HỌC(ko phải mình viết nhé )

 

TÂM SỰ CỦA NGƯỜI BÁN THAN NUÔI CON ĂN HỌC

Cả nhà một chiếc xe tòng tọc,

Lẽo đẽo thồ than khắp phố phường.

Mặt mũi lem nhem, quen ngõ ngách

Kiếm từng xu lãi , mấy đồng lương. 

  Tiếp tục đọc

Lệ &Máu

Đây là bài thơ hoàn chỉnh mà ở bài “anh-người con trai giấu mặt” ta có trích ra đoạn cuối để làm lời mở đầu

Lệ ướt đôi mi

Lệ thắm đôi môi

Lệ nhòe vào từng trang giấy

***

Đêm nay !

Ta là chủ giữa muôn ngàn vì sao tinh tú

Tự hỏi lòng mình vì sao lệ rơi !

Phải chăng  vì quá yêu mà trở nên cuồng dại

***

 Người ơi !

Có phải ta đã say rồi chăng

Lòng ta giờ đây đã bị hoen ố

Liệu đến bao giờ mới được gột sạch

Liệu đến bao giờ mới có thể trở về như xưa .

***

Người ơi !

Có phải ta đã say rồi chăng !

Tim ta giờ đây như đang rướm máu 

Máu đỏ hết hoen mi 

Máu nhuộm màu đôi môi 

P/s :Không biết có sai sót gì không ,mong các bậc tiền bối chỉ bảo

Thơ

Tác giả : “no” biết

Làng của mẹ

Làng của mẹ suốt mùa canh cửi
Con đường vòng tim tím hoa xoan
Người ta đi nhớ hoài câu hát
Dịu mát về sắc lụa Hà Đông

Mẹ ơi, có phải ngày xưa những con sông
Đã đi từ ca dao ra huyền thoại?
Con cò trắng bay hoài bay mãi
Bạc một thời vệt khuyết vầng trăng

Sông bao nhiêu năm vẫn chảy nguyên dòng
Lũy tre xanh từng đêm hò hẹn
Ánh trăng tàn ngày xưa vẫn thế
Bến cũ ngày xưa bồi lở đâu rồi?

Hai mươi năm trôi một nửa đời người
Con lớn lên theo tháng năm ra đi của mẹ
Tuổi con sông vẫn âm thầm lặng lẽ
Xanh đến trời dịu sắc lụa làng La.

CƠN GIẬN

Có những cơn điên xé được đời,
Những cơn quản quại máu tanh hôi,
Mà hồn rít lại rồi căng thẳng,
Chờ nuốt không gian xuống khắp người
.

Ôi! những bàn tay cấu lấy tay,
Và vò nát ngực, sóng lung lay
Nghìn muôn tia lửa ngầu trong mắt,
Rung cả thân mình, chuyển cả mây.

Rồi răng, rồi lợi, rồi tim huyết
Tất cả xó dồn… tất cả run….
Gió cát xông lên, mưa bão rít….
Hằng muôn con thác trút căm hờn!

Một phút điên cuồng phá thỏa thuê,
Cho sông đau khổ bớt tràn trề,
Ai hay hơi máu hồn khi tắt
Cả một trời thương lẳng lặng về.

Hối hận, cay, chua đứng sững bên,
Giọng cười mai mỉa buốt qua tim:
Tôi me, châm lửa cho nhà cháy,
Lửa giận nguôi rồi, than tối đen.